LÃNG TỬ TRƯỜNG SƠN

TRANG  QUYỀN DÂN                       
DĨ ĐỨC VI TIÊN - THỨ CHI DÂN CHỦ - DÂN QUYỀN TỐI THƯỢNG - NHIÊN HẬU PHÚ CƯỜNG
Việt Nam không có Nhân Quyền - Nên ta phải lấy Quyền Dân để đòi
GOD! PLEASE HELP US STOP THE INVASION OF CHINA AND END THE COMMUNIST DICTATORSHIPS OF VIETNAM
Tổ quốc lâm nguy, Việt cộng đè, Trung cẩu lấn - Kề vai sát cánh, đồng tâm chung sức cứu non sông
TRANG THƠ  
LÃNG TỬ TRƯỜNG SƠN
⇦«     »⇨

❏ Trước đăng: (2004 hay 2005...)
❏ Tái đăng ngày: 30/11/2017

Ơn Đời

Đã lâu anh không còn nghe chim hót
Cảm ơn em! giọng nói ngọt ngào
Nên bình minh vẫn ở trong anh
Suốt mỗi ngày làm việc

Cảm ơn con gió lạnh vô tình
Để em nhớ vòng tay quen rất ấm
Một phần đời có nghĩa gì đâu
Nếu không có phần đời còn lại

Trên xa lộ anh dừng xe vội vã
Để nâng niu cành hoa, mọc trên kẻ đá
Mặc kệ dòng đời ngược xuôi, tất tả
Anh có cả một trời thơ mộng, nghĩ về em

Cái bóng vật chất đời, lui mãi
Tưởng đến gần, rồi lại hóa xa
Chỉ nổi nhớ đến bên anh và ở lại
Âm trong anh và cả người xa

Những viên sỏi vô tri
Lăn suốt đời trầm tích
Không nói gì, vẫn muốn ở bên nhau
Thì em và anh, sao có thể chia lìa

Cảm ơn! Những bài thơ
Rất đời thường mà rất dễ thương
Em ký thác trong ngân hàng hạnh phúc
Dẫu anh có phung phí một đời
Cũng không thể nào, cạn hết tình em...

Lãng Tử Trường Sơn ^ TRỞ LÊN ^

♥ ♥ ♥

Ta sống làm chi đến bạc đầu!

Đất khách nào đâu nếm mật
Chén rượu cay...
Rót vào lòng câu thơ chính khí
Mà nghe đắng nghẹn nhớ sơn hà

Quê người đâu có nằm gai
Hỡi hồn bạn chết không bia mộ!
Xót dạ, nghêu ngao
Hát bạn nghe bài ca cũ trong tù

Chưa bạc tóc mà tử sinh tàn cuộc
Ta còn nguyên tan tác một cơ đồ
Thất phu, thất phu hề! ngạo khí
Khinh bạc cười nhìn lũ quỷ sân si

Ta khổ ải trên xe đời võng lọng
Bạn bè vui dưới đáy trầm luân
Chút sĩ khí mang theo trời lưu lạc
Cúi mặt đi mà thẹn với non sông!

Ta nuốt thương đau hèn hạ sống
Ta hận ta hơn cả quân thù
Giai nhân còn thác như danh tướng
Ta sống làm chi đến bạc đầu!...

Lãng Tử Trường Sơn ^ TRỞ LÊN ^

♥ ♥ ♥

Tiền Với Tiếng Cười Em
Vũ Nga

Em cười hồn nhiên
Đồng tiền rơi xuống chân
Mắc cở không nhặt lên
Đưa nhau đi trong ban mai bụng đói
Yêu nhau vẫn còn điều chưa dám nói
Về đồng tiền không thể thiếu mỗi hoàng hôn

Không sao đâu chỉ một phút lặng buồn
Chỉ một chút hẫng người xao xác
Hai đứa ngượng ngùng nhìn nhau
góp thành ly nước...
Đọc những câu thơ mới viết mơ màng

Sẽ có ngày qua khỏi những gian nan
Ta ngoảnh lại hồn ta trong suốt
Anh bỗng thấy thương em khi nghĩ về
làn môi mím chặt
Khi đám mây đen - TIỀN - đòi có mặt
giữa trời xanh

Cuộc sống dĩ nhiên phải sống bằng tiền
Ta biết sống bằng những điều khác nữa
Đứa trẻ xếp thành hình cánh chim, tờ bạc đỏ
Có kẻ bảo - Đồ điên!...
Nhưng em nói - Tuyệt vời!...

Những tháng năm, ta đã sống rất người
Tiền không có trong hành trang gìn giữ
Trái tim sẽ không thành trăm nghìn mảnh vỡ
Theo bước chân kim tiền chà đạp tháng năm trôi

Những gì còn lại với đời
Em không tính những "chỉ", "cây", trăm ngàn riết róng
Linh hồn không đổi cho tiền
Bàn tay biết làm ra cuộc sống
Vẫn thổn thức mịn màng nóng bỏng tìm nhau

Với yêu thương đi trọn mối tình đầu
Anh bỗng khóc khi em cười như trẻ nhỏ
Cánh cửa vào tim - TIỀN - gõ hoài không mở
Chỉ có tiếng cười sống mãi với tình yêu...

Vũ Nga
Pulau Bidong, 1989

^ TRỞ LÊN ^
» TRANG CHỦ


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét