❏ Đăng ngày: 24/9/2022
CHIÊU MỘ NỮ TƯỚNG QUÂN
Hỡi! Các Nữ Tướng Trời Nam Hùng Vĩ
Hào Khí Thiêng sóng dậy hôm nay
Thân nữ nhi Ta đâu kém râu mày
Quyết mài kiếm hăng say cùng Giết GIẶC.
Dầu đói rét hay nằm gai nếm mật
Không gì hơn nhục nước ngất trời
Ta thét gào! Hỡi chị em ơi!
Xưa Trưng, Triệu một thời Tiết tháo.
Xưa Tiền Nhân lời Bình Ngô Đại Cáo
Tiếng quân reo vang dội một góc trời
Giờ lâm chung Tổ Quốc đã đến rồi
Ta giết Giặc hay chờ ngày Giặc giết...?
Đã đến lúc cùng phơi bày khí tiết
Trận HỎA CÔNG thắp sáng Biển Đông
Chị em Ta! trên dưới một lòng
Cùng gát lại má hồng son phấn.
Vung kiếm lên máu trào uất hận
Hận Núi Sông nhục nước ngập đầu
Thuyền Dân Tộc trôi dạt về đâu...?
Trước tận cùng hố thẳm vực sâu?
Nay Ta quyết mài gươm thật bén
Chém bay đầu lũ giặc xâm lăng
Thêm một lần chúng phải khiếp kinh
Đất nước này Địa Linh Nhân Kiệt.
Hỡi! Các Nữ Tướng Hùng Thiêng Sông Núi
Ngọn Lửa này, đất Mẹ đã dưỡng nuôi
Trong tim ta bầu máu nóng sục sôi
Người ngã xuống cho muôn người đứng dậy.
Núi rừng kia, Non Sông Hùng Vĩ
Thế trận này Ta đánh GIẶC sao đây...?
Khi quanh Ta một Tớ một Thầy
Lại trấn thủ khắp Đông, Tây, Nam, Bắc.
Sau lưng Ta một Hậu Phương vắng ngắt
Nhìn quanh mình gió tạc mưa phong
Mộng Tang bồng Ta đạp sóng Biển Đông
Đành lòng nào nhìn Tổ Quốc hư vong.
Tổ Quốc ơi! Tổ Quốc của Tôi!
Máu xương, tôi dâng hiến cho NGƯỜI
Tôi điên cuồng trước vận nước ngã nghiêng
Chứng lòng thành, Hỡi! Tổ Quốc Linh Thiêng
Trần Việt Lê Chân
» TIẾNG NÓI QUỐC DÂN
^ TRỞ LÊN ^
Lê Chân - Nguyễn thị Ngọc Hạnh
PHONG TRÀO PHỤ NỮ VIỆT NAM HÀNH ĐỘNG CỨU NƯỚC
❏ Trước đăng từ: 27/08/2010 & 11/02/2015 (do trang bị sập)
❏ Tái đăng ngày: 27/11/2017
24. Hỡi Đồng Bào Nước Việt!
Giặc phương Bắc đang tràn vào Tổ Quốc
Nhục nào hơn là nhục mất giang san
Ta thề nguyền dù thịt nát xương tan,
Không để giặc nghênh ngang trên đất Việt.
Hỡi đất trời! Hỡi hồn thiêng đất nước,
Có nghe chăng đây tiếng thét vang trời.
Tiếng thề nguyền dù thân xác tả tơi,
Không để giặc dẫm bừa lên sông núi.
Hỡi tuổi trẻ! Có nghe chăng tiếng gọi,
Đây giang san xương máu của tiền nhân.
Đang đắm chìm trước thảm họa xâm lăng,
Quằn quại dưới gót giày quân bán nước.
Hỡi Anh Em! Những người lao phía trước,
Kia! Mây đen vần vũ góc trời Nam.
Xé đêm trường dày đặc của ngoại bang,
Tận tâm huyết ta phơi bày khí tiết.
Mẹ Việt Nam đang đêm ngày rên xiết,
Mẹ Mẹ ơi! Con của mẹ còn đây.
Con thề nguyền dù có phải phân thây,
Phải cứu mẹ thoát vòng vây kẻ địch.
Mẹ Việt Nam ơi! Đất trời mù mịt,
Hãy tiếp sức con, mạnh dạn đứng lên.
Hãy cho con trỗi dậy trống vang rền,
Đây Lê Chân, Triệu Chinh Nương thời đại.
Ta thề nguyền lấy máu đào phơi trải,
Khắc lên trang sử mới thế kỷ này.
Nay thế cờ vận nước đang vần xoay,
Việt Nam hỡi! Hãy cùng nhau trổi dậy.
Việt Nam ơi! Tổ quốc đang quằn quại,
Hồn Non sông! Đất nước gọi mời.
Dân Tộc ta! Chìm đắm chơi vơi
Việt Nam ơi! Đây tiếng kêu đời đời.
LÊ CHÂN ^ TRỞ LÊN ^
♥ ♥ ♥
23. LỜI TẠ ƠN ĐẦU NĂM
Cảm ơn Anh đã chắt chiu từng giờ,
Đến cùng tôi lao tù dệt ước mơ.
Cảm ơn Chị đã dành bao thương mến,
Đan tặng tôi chiếc khăn thêu màu cờ.
Cảm ơn Cha những bước chân buồn bã,
Đến cùng con nơi tòa án San Francisco.
Cảm ơn Mẹ tấm lòng biển cả,
Đùm bọc con ngày tháng lao tù.
Cảm ơn đồng bào Hoa Kỳ, Nam, Bắc Cali,
Dallas Fort Worth, Seattle, Phila, New Jersey.
Bao năm rồi dầu ngày tháng qua đi,
Trong tim tôi ơn Người mãi còn ghi.
Từ Paris, Úc, Âu Châu nặng nợ,
Canada hỡi! Ơn đồng bào khôn nguôi.
Luân Đôn đó vẫn hoài trong nỗi nhớ,
Nơi giúp tôi trổi dậy hồn thơ.
Ơn Tổ Quốc ngàn đời ghi tạc dạ,
Nghĩa đồng bào muôn thuở khắc tâm can.
Xối máu nóng báo đền ơn Đất Nước,
Góp sức mình cho lịch sử sang trang.
Cảm ơn ai chuyến xe dài vô định,
Đến cùng tôi nơi chốn Pháp đình.
Cảm ơn người cho tôi một niềm tin,
Đường gian nan không chiến đấu riêng mình.
Hương ơi! Gởi Hương bao ân tình,
Tình non sông có Hương biển tình.
Tôi xin nguyền con đường phía trước,
Đó con đường Vị Quốc Vong Thân.
Tôi cánh én trong đêm trường tịnh mịch,
Đang thét gào giữa bão táp phong ba.
Hỡi đồng bào, hỡi chiến hữu gần xa,
Góp bàn tay diệt Cộng cứu sơn hà.
LÊ CHÂN ^ TRỞ LÊN ^
♥ ♥ ♥
22. HẸN NHAU TẠI SÀI GÒN
Hẹn anh tại Sài gòn,
Ngày hội lớn quê hương,
Hẹn em lòng đất nước,
Cùng nhau ta xuống đường.
Làm ngọn triều dân tộc,
Tạo làn thác tràn dâng,
Thúc giục nhau tiến bước,
Xua tan bóng đêm trường,
Giờ tan trường Gia Long
Sài gòn đó đã lừng uy một thuở,
Sài gòn giờ hơi thở nhỏ lệ rơi,
Sài gòn xưa rực rở một góc trời,
Sài gòn nay giặc dày xéo tả tơi,
Em còn nhớ ngày nào trên biển cả,
Bám chiếc phao tìm sự sống mong manh,
Em còn đó vết đau bị vò xé,
Xác mẹ hiền đành thủy táng biển đông,
Anh còn nhớ tháng ngày tù oan nghiệt,
Tìm tự do trước nanh vuốt đại dương,
Giữa ngàn khơi anh mơ một thiên đường,
Mơ ngày về Sài gòn trong yêu thương,
Giờ đến lúc thắp lên ngàn ánh đuốc,
Để Sài gòn rập bóng cờ vàng bay,
Để tòan dân xây dựng lại tương lai,
Để non sông quét sạch bóng độc tài.
Hẹn gặp nhé giữa sài gòn diễm tuyệt
Ác đảng kia phải vĩnh biệt ra đi,
Tuổi trẻ hỡi! đây ngút ngàn ý chí,
Tuổi trẻ ơi! Ta hãy dậy mà đi,
Trả lại ta Sài gòn ngàn yêu qúy,
Trả lại ta Sài gòn thuở lừng uy,
Trả lại ta xanh biếc dãy sơn hà,
Trả lại ta Sài gòn của Ông Cha.
Lê Chân ^ TRỞ LÊN ^
♥ ♥ ♥
21. TRĂNG MÊ LINH
Đây trăng Mê Linh còn đó trong ta lời thề,
Đây bao Anh Linh soi sáng cho ta đường về.
Đây bao tấm gương quên mình vì nước,
Đây những anh hùng hun đúc tim ta.
Giặc Tàu đã vào nhà Nam rồi đó,
Nhớ ngày nào Tàu đánh trận Điện Biên.
Nay giặc Tàu làm chủ đất Tây Nguyên,
Có nghe chăng lời Tổ Quốc loan truyền.
Đứng lên đi lửa Diên Hồng bất diệt,
Đứng lên đi giành lại núi sông này.
Gương tiền nhân liệt oanh cứu nước,
Đồng bào ơi! Ta chết một lần thôi.
Nay sơn hà vận nước nổi trôi,
Cơn dâu bể thước đo lòng người.
Trăng Mê Linh réo gọi hồn tôi,
Mê Linh ơi! Hồn sông núi rạng ngời.
Lê Chân ^ TRỞ LÊN ^
♥ ♥ ♥
20. TÊN EM LÀ TRỊNH KIM TIẾN
Em người con gái Việt Nam anh hùng,
Quên thù nhà vì nỗi hận chung.
Em nối bước tiền nhân Trần Nguyên Hãn,
Nhưng em ơi! Nước nhà ơn quốc nạn.
Trịnh Kim Tuyến! Ngày nào em khóc ngất,
Cha của tôi ai giết thật đoạn trường?
Cha của tôi ai giết thật thảm thương?
Cha hỡi cha! Con một đời đau thương!
Trịnh Kim Tuyến! Mảnh khăn sô trên đầu,
Đời của em cam cảnh bể dâu.
Em gào thét "Cha ơi thôi vĩnh biệt!
Nỗi oan khiên con mang đến trọn đời."
Kim Tuyến ơi! Thù nhà hận nước.
Kẻ giết cha giết hại đời mình,
Kẻ đã làm dân tộc điêu linh,
Là kẻ ác gây trên thân mệnh.
Trịnh Kim Tuyến! Em quên thù nhà.
Vì non sông có chung hiểm họa,
Vì quê hương đất nước chờ ta,
Đừng quên rằng ai đã giết Cha.
Ôi! Khăn sô nước mắt chan hòa,
Đang ngập tràn khắp nẻo Quê Hương.
Ta gởi em một mảnh yêu thương,
Thương là thương người con gái can trường.
LÊ CHÂN ^ TRỞ LÊN ^
♥ ♥ ♥
19. HẠ LONG DẬY SÓNG
Tôi bước đi vịnh Hạ Long dậy sóng
Tôi bước đi nơi Hạ Long dậy sóng
Giữa Hải Phòng ào ạt trận cuồng phong,
Giữa đám đông tìm đâu thấy tấm lòng,
Chốn chợ đời là nơi lắm bão giông.
Tôi bước đi giữa Sài Gòn muôn tiếng nấc,
Ôi! Sài Gòn diễm tuyệt thuở xa xưa.
Nay Sài Gòn như nắng hạn chờ mưa,
Sài Gòn ơi! Thương biết mấy cho vừa.
Tôi bước đi nghe cõi lòng đang rên xiết,
Kìa Tây Nguyên giặc dày xéo tơi bời.
Kìa non sông ai banh xé tả tơi,
Đồngbào ơi! Hãy đứng dậy đi thôi.
Tôi bước đi giữa Hà Nội vang tiếng thét,
Thét tung màn áp bức bất công.
Thét cho lòng dân thôi sợ hãi,
Thét cho tung xiềng xích tù đầy.
Hà Nội ơi! Vang danh một thời.
Sài Gòn ơi! Khắc sâu trong đời.
Việt Nam ơi! Trong trái tim tôi,
Tình non sông muôn kiếp không nguôi.
Tôi bước đi nghe tim mình rỉ máu,
Máu hờn căm đang chảy ngược giòng.
Máu anh hùng cuồn cuộn Núi Sông,
Ta quyết làm nên trận cuồng phong!
LÊ CHÂN ^ TRỞ LÊN ^
♥ ♥ ♥
18. BẮC TIẾN
Ta quyết dọn con đường Bắc tiến
Để tiêu trừ mộng giặc Nam chinh
Dẹp nội thù nối giáo quân Minh
Đánh cho biết dân Nam Hào kiệt
Hồn Trưng Vương ngàn năm dũng liệt
Triệu Trinh Nương Hùng Khí muôn đời
Bùi Thị Xuân ánh mắt rạng ngời
Ỷ Lan hỡi trí tài mưu lược
Hỡi nữ sĩ hãy mau xông lướt
Diệt nội thù sau chống xâm lăng
Tiền nhân ta ngàn năm dựng nước
Đâu thiếu trang nữ kiệt Anh Hào
Nhìn non sông dạ thắt lòng đau
Gương cứu nước ngàn sau lưu lại
Cô Giang đó pháp trường Yên Bái
Tiễn người yêu lên đoạn đầu đài
Nguyễn Thái Học rạng chí làm trai
Dầu hoài bão chưa thành nghiệp cả
Nay nước nhà trong cơn nghiêng ngã
Hỡi Anh Hùng Nữ Kiệt có đớn đau
Chung nhau góp nhặt máu đào
Nước dơ ta rửa sông nào hỡi Anh?
Không chờ giặc tràn sang ta chống đỡ
Chính thân ta chống giặc chốn Trường Sa
Hỡi ai chung phận Đàn Bà
Cùng nuôi giấc mộng sơn hà dấn thân
Quyết lòng báo đáp thâm ân
Trước ân tổ quốc sau ân đồng bào
Tay Dơ Ta Rửa Sông Hào
Nước Dơ Ta Rửa Máu Đào Ai Ơi!
LÊ CHÂN ^ TRỞ LÊN ^
♥ ♥ ♥
17. TỔ QUỐC RỀN TIẾNG GỌI THANH NIÊN
Thanh niên Việt Nam ơi!
Nước Non ta dãy giang san tuyệt vời.
Giờ can qua đắm chìm trong tăm tối,
Bởi nội thù nối giáo giặc xâm lăng.
Giặc nhuộm đỏ non sông,
Bởi thái thú bạo tàn.
Giặc nhuộm đỏ non sông,
Bởi tập đoàn bất nhân.
Chúng hèn với giặc ác với dân,
Cúi đầu bán nước để vinh thân.
Ta thề tưới máu báo đền ân,
Ân Tổ Quốc đồng bào cao vời vợi.
Thanh Niên Việt Nam tiếng kêu Phù Đổng,
Dậy đi thôi sông núi ngã nghiêng.
Thề hy sinh cho Đất Mẹ bình yên,
Tổ Quốc rền tiếng gọi Thanh niên.
Thanh niên ơi! Tiếng non sông gọi mời,
Thanh niên Việt Nam ơi! Lịch sử đời đời.
Hãy vùng lên viết trang sử mới,
Trang sử này viết bởi Thanh Niên.
LÊ CHÂN ^ TRỞ LÊN ^
♥ ♥ ♥
16. GIẶC ĐÃ ĐẶT KHOAN DẦU VÀO ĐẤT NƯỚC
Giặc Tàu đã đặt khoan dầu vào đất nước,
Thách thức dân ta đọ sức với bạo cường.
Ta phải đánh chìm tàu quân cướp nước,
Như tiền nhân Trần Quốc Tuấn ngày xưa.
Bạch Đằng Giang từng loang máu quân Tàu,
Gương dũng liệt ngàn năm còn bia đá.
Hãy thét vang hỡi anh hùng hào kiệt,
Kìa non sông Hùng Khí Việt bùng lên.
Đốt lên đi ngọn lửa chính tim mình,
Thắp sáng trong lòng hai chữ hy sinh.
Đốt lên đi đuốc nhân quyền công lý,
Thét lên đi cơ hội báo đền ân.
Một tấc đất rơi vào tay giặc,
Là chúng ta đắc tội với tiền nhân.
Lấy máu đào rửa nhục núi sông,
Ơn Tổ Quốc đồng bào tình lai láng.
Nhưng ta khác hơn Trần Nguyên Hãn,
Gạt thù nhà vì nhục nước xông pha.
Bởi ngày xưa triều đại của vua ta,
Khác cộng sản chính là tay sai của giặc.
Sĩ Phu ơi! Có nghe lòng quặn thắt,
Hào kiệt ơi! Nước việt mất thật rồi.
Anh hùng ơi! Tổ quốc tả tơi,
Ta nuốt lệ nhẹ hồn mình bão tố.
Đồngbào ơi trước cơn sóng vổ,
Thách thức ta lòng yêu nước không sờn.
Để hợp nhau đoạt thành chí lớn,
Sống một ngày khí tiết để ngàn sau.
LÊ CHÂN ^ TRỞ LÊN ^
♥ ♥ ♥
15. NGÀN HOA DÂNG MẸ
Con muốn hoá thành hoa hồng thắm đỏ,
Dâng lên Người, mến, ái, nhiệt tình con.
Con muốn làm lan, ngọc búp no tròn,
Dâng ngào ngạt, hương thơm rừng trinh bạch.
Như huệ trắng lòng đơn sơ thanh sạch,
Tựa cúc vàng rung cánh gió thu sang,
Khi xuân về nở rộ khóm mai vàng,
Hay hè đến nức thơm đầm sen hạ,
Đào hồng đẹp, gom trời xuân tất cả:
Hay thủy tiên trang nhã sáng đầu xuân,
Rừng phong lan ngà ngọc biết bao lần
Như hoa tím tượng trưng lòng khiêm tốn.
Cành hoa đại tình dâng chùm hoa lớn,
Hoa tường vi bé nhỏ rất đơn sơ,
Hoa súng màu bạch ngọc nở ven hồ,
Hoa mai trắng bên rừng như ánh tuyết.
Hải đường lộng lẫy phô ngày xuân diễm tuyệt,
Chùm hoa ngâu lấm tấm bé thương thương
Dậu hoa nhài thoang thoảng nhớ hương vương
Dàn thiên lý ngọc nhạt xanh mát mắt.
Thơm hoa bưởi khi chiều hôm nắng tắt,
Dạ lý hương hơi thở của hồn đêm
Mưa hoa cau ướp sương hạ thơm êm
Vùng lan quế ngát mùi thơm toả mãi.
Rừng nhiệt đới chín mùi hương ngon trái.
Cả hương trầm lan toả rộng trên không.
Dịu ngọt thơm mai sáng khóm hoa hồng
Gom tất cả hương thơm trong trời đất.
Thâu mãi mãi tỉ hoa còn hay mất
Nhưng tiếc rằng con hoa loại quá thường,
Hoa chẳng ra hoa lại chẳng có hương
Lùm cây dại một hoa hèn nội cỏ.
Thân gai góc của loài hoa mắc cở
Đoá hoa dâng nghèo khó của hồn con.
Chẳng thắm tươi mà màu xỉn héo hon
“Con đừng ngại cứ dâng Mẹ” Chúa nói…
LÊ CHÂN ^ TRỞ LÊN ^
♥ ♥ ♥
14. BÀI THƠ THÁNG TƯ ĐEN
Anh ơi! Tháng Tư đen
Ngày ba mươi đoạn trường!
Anh nuốt hờn tủi nhục,
Em suối lệ trào tuôn.
Anh ơi! Tháng Tư đen
Tháng Tư cơn Quốc nạn.
Trời đất cùng kinh hoàng,
Tháng tư phủ màu tang.
"Tháng Tư đen không chỉ là buông súng,
Ngày toàn dân phải trả giá "hòa bình."
Bằng tủi nhục bằng ngàn năm tăm tối,
Bằng đọa đày cả thế hệ tương lai."
Tháng Tư ôi! Nhục hình
Ngập trời cảnh điêu linh.
Khóc thương bao Anh Hùng,
Vì Tổ Quốc hy sinh.
Ba mươi sáu năm qua,
Tháng Tư đau từng giờ.
Tháng Tư trong hơi thở,
Tháng Tư gợi hồn thơ.
Vần thơ ôm uất hận,
Ta khóc đời lưu vong.
Anh hùng há thua được,
Khí tiết còn Non Sông.
Hãy biến những đau thương,
Thành hành động kiên cường.
Hãy cất cao tiếng nói,
Vì tương lai xuống đường.
Tổ quốc Việt Nam ta
Hãy trả lại cho ta!
Vạn tấm lòng tha thiết,
Thề cứu lấy Quốc gia.
Anh ơi! Tháng Tư đen
Hãy ngẩng cao cuộc đời.
Lịch sử đang gọi mời,
Lịch sử chính tay người.
Hãy viết lên anh ơi,
Hoa Lài trang sử mới.
Hãy thét lên anh ơi,
Hoa Lài réo hồn tôi.
Anh ơi! Nước non dơ
Ta lấy gì rửa sạch?
Cơn cuồng phong cách mạng,
Ta rửa nhục giang san.
LÊ CHÂN ^ TRỞ LÊN ^
♥ ♥ ♥
13. VIỆT NAM ƠI! TỔ QUỐC ƠI!
Tổ Quốc ơi! Đây tiếng kêu từ sông núi,
Sục sôi trong tim tiếng mẹ gọi ngàn năm.
Tiếng tiền nhân liều chết cứu non sông,
Uống cạn chén hờn căm vì quốc nhục.
Với thời gian không vơi bầu máu nóng,
Hận Quê hương quằn quại gót xâm lăng.
Héo hắt tâm tư dằn vặt âm thầm,
Ôi quốc biến trong ta niềm uất hận!
Phạm Hồng Thái xưa, danh thơm bất tận,
Công chưa thành nhưng chí cả lưu danh.
Ta nào dám sánh mình trang hào kiệt,
Nhưng quốc thù trĩu nặng gánh trên vai.
Kìa Cairo niềm tin thời đại,
Kìa non sông loang máu lệ biển Đông.
Đồng bào ơi! Mộng lấp bể vá trời,
Hãy cùng nhau đứng dậy đi thôi.
Hỡi ai cùng khát vọng tự do,
Vá đi thôi dãy sơn hà rách nát!
Khiêng lên vai mảnh tổ quốc điêu linh,
Đứng lên đi cho đất mẹ phục sinh!
Đau dân tộc, đau quốc gia tan tác,
Thù xâm lăng thù bán nước tham quan.
Đôi vai gầy thề cứu lấy giang san,
Vì non sông đường gian khó đâu màng!
LÊ CHÂN ^ TRỞ LÊN ^
♥ ♥ ♥
12. Vĩnh Biệt Cộng Đảng Bán Nước Hại Dân
Vĩnh biệt đảng cộng sản,
Ta vĩnh biệt ngươi.
Đảng tội đồ dân tộc,
Mi cần phải ra đi.
Vĩnh biệt đảng cộng sản,
Hãy về với Lê Nin
Với Bác Mao "Vĩ đại"
Mà khóc than tội tình.
Vĩnh biệt đảng cộng sản,
Ác đảng của toàn dân.
Mi gieo bao núi hận,
Máu lệ chảy thành sông.
Vĩnh biệt đảng Cộng sản,
Thế giới vĩnh biệt ngươi.
Nhân lọai đang mở hội,
Tự Do đang đón mời.
Vĩnh biệt đảng Cộng sản,
Tổ phụ ngươi còn gì?
Đám tham quan ô lại,
Mi một lũ bất tri.
Đây non sông nước Việt,
Còn mãi mãi lừng uy.
Thái Thú kia vĩnh biệt,
Dân tộc hết chia ly.
Ta về lại quê hương,
Làm viên gạch lót đường,
Cùng tòan dân đứng dậy,
Ác đảng phải cút đi!
LÊ CHÂN ^ TRỞ LÊN ^
♥ ♥ ♥
11. Tổ quốc bên trời...
Tổ quốc bên trời vạn đớn đau
Trong tim suối lệ mãi tuôn trào
Ai ôi dân tộc lầm than quá
Kiếm thép ta mài dưới trăng sao.
Nhìn lại quanh ta vạn sót xa
Thâu đêm máu lệ chãy chan hòa
Hỡi ai ! còn đó tình dân tộc?
Xin gởi chút lòng ta với ta.
Ta mộng với tay hái mặt trời,
Xoay vần Tổ Quốc mến yêu ơi!
Dân ta thống khổ lầm than quá,
Đau buốt tim ta, hỡi đất trời!
Ta trót sanh ra ở kiếp người,
Làm dân nước Việt tự hào ôi!
Ngàn năm trang sử còn tiếp nối,
Diệt thù giết giặc cỡi lưng voi.
Chém cá tràng kình đạp sóng dữ,
Băng mình gió bụi sá chi thân.
Tổ Quốc trầm luân trong bể khổ,
Ta quyết miệt mài chữ Báo Ân!
Hỡi lũ giặc xâm lăng!
Hỡi quân gian nội thù!
Đây đàn bà nước Việt,
Còn khí phách thiên thu!
Tiền nhân xưa dựng nuớc,
Tiếng gió hú rền vang.
Bóng vó câu lồng lộng,
Xua tan áng mây mù.
Hỡi ai người Hào Kiệt!
Giặc đang giết dân ta,
Giặc dẫm chà lăng miếu,
Giặc giày xéo nước nhà.
Đứng lên đi hỡi người dân nước Việt!
Đứng lên đi hỡi những trang Hào Kiệt!
Máu xương này vun đắp Núi Sông ta,
Ta chờ người như nắng hạn đợi mưa sa.
Lũ Hán gian phải nếm mùi thất bại,
Lũ Việt gian phải trả lại sơn hà!
Trang sử này phải viết chính tay ta,
Dân tộc này phải thoát cảnh can qua.
LÊ CHÂN ^ TRỞ LÊN ^
♥ ♥ ♥
10. MÁU LỆ CHO QUÊ HƯƠNG
Thơ của tôi chính là suối lệ,
Là vết thương đang rỉ máu trong lòng.
Là tiếng nấc tận hồn tôi uất nghẹn,
Hòa trong tim rực lửa hờn căm.
Thơ của tôi chính là tiếng thét,
Xé không gian về lại quê nhà.
Cùng đồng bào tôi trong ngày hội mới,
Tổ Quốc ơi! Mãnh liệt réo hồn tôi.
Thơ của tôi ướp bằng nước mắt,
Khóc quê nhà đang quằn quại thê lương
Hỡi đồng bào! Hỡi Tổ Quốc thân thương!
Ta liều chết để muôn người được sống.
Tổ Quốc ta, phải chính tay ta giành lại,
Dù phải đánh đổi bằng tất cả máu xương.
Đồng bào ơi! Ta quyết chọn con đường,
Con đường máu – là con đường cứu nước.
Tiền nhân ta bao đời lao phía trước,
Giặc vào đây dày xéo núi sông nhà.
Giặc vào đây dày xéo mả ông cha,
Bọn qủy đỏ đang dẫm chà đất nước...
Quê hương tôi ngập tràn bao tiếng nấc,
Biến đau thương thành sức mạnh đi thôi.
Cùng toàn dân ta xây mộng vá trời,
Vung kiếm thép giữa biển trời dậy sóng
Xưa tiền nhân cỡi voi giết giặc,
Dưới trăng soi bao độ tuốt gươm mài.
Tiếc kiếp này ta không được làm trai,
Để chí cả được tung hoành tứ hải.
Thân nhi nữ nhưng ta nào há ngại,
Bão táp phong ba vùi dập cuộc đời.
Hồn Trưng Vương đang trỗi dậy nơi nơi,
Gương ái quốc ta soi đường cứu nước.
LÊ CHÂN ^ TRỞ LÊN ^
♥ ♥ ♥
9. XIN ĐỐT NÉN HƯƠNG LÒNG
DÂNG LÊN HỒN THIÊNG TRẦN VĂN BÁ
Thắp lên đi ngọn lửa thiêng Trần Văn Bá,
Ngọn lửa này, ngọn lửa của dân ta.
Để ngàn thu hào khí ấy chẵng nhòa
Nguyện gom lửa, cứu sơn hà nguy biến.
Vì đất nước, anh đi vào cuộc chiến
Mong muôn dân sớm thoát cảnh lầm than,
Xếp bút nghiên, thề diệt lủ hung tàn
Loài cộng phỉ sói lang phường bán nước
Trần Văn Bá! Chúng tôi xin tiếp bước.
Theo gương anh quyết giành lại giang sơn,
Bởi muôn dân đang rực lửa căm hờn,
Thề diệt cộng lũ cầu vinh mãi quốc.
Trần Văn Bá, Anh Trần Văn Bá!
Tiếng anh gọi từ Hồn Thiêng Sông Núi,
Đồng bào ơi! Tổ Quốc vẫy gọi ta.
Vinh danh anh, người chiến sĩ Quốc Gia,
Xin đốt nén hương lòng dâng lên hồn thiêng Trần Văn Bá!
LÊ CHÂN ^ TRỞ LÊN ^
♥ ♥ ♥
8. TỔ QUỐC ĐIÊU LINH HẬN NGÚT TRỜI
Vận nước điêu linh hận ngút trời,
Hồn ta từng mảnh vụn tả tơi,
Tâm cang nhức nhối, hờn vong quốc,
Ai làm tan nát Tổ quốc tôi?
Ta nhớ tiền nhân dưới bóng trăng,
Thâu đêm mài kiếm vạn muôn lần,
Cho ta kiêu hãnh hồn dân tộc,
Tổ quốc điêu linh thẹn chính mình.
Dân tộc điêu linh thẹn chính mình,
Tài hèn sức mọn: thật đáng khinh,
Than ôi! thế sự thăng trầm quá
Hào kiệt đâu rồi chốn nhân sinh?
Viết mấy vần thơ tặng những ai,
Còn mang tâm sự tuốt gươm mài
Quanh ta trời đất như ngừng lại
Sông núi tả tơi mất cả rồi.
Sông núi tả tơi mất cả rồi,
Vong quốc hờn tủi vận nước tôi
Giặc thù phương Bắc lâm le chiếm
Tổ quốc điêu linh hận ngút trời!
LÊ CHÂN ^ TRỞ LÊN ^
♥ ♥ ♥
7. GÓA PHỤ HOÀNG SA
Tặng ai người góa phụ,
Của chiến sĩ Hoàng Sa.
Thương ơi người góa phụ
Trung Tá Ngụy Văn Thà.
Bao năm dài chơi vơi,
Nuôi con thơ, thờ chồng.
Chồng em là chiến sĩ,
Đã bỏ mình Biển Đông.
Ngụy Văn Thà, anh ơi!
Tang thương đến ngất trời.
Anh chết cùng Chiến Hạm,
Em mảnh đời tả tơi.
Em gục đầu khóc ngất,
Xác chồng tôi nơi đâu?
Đại dương ngàn sóng dữ,
Khăn sô phủ kín đầu.
Tóc xanh đã phai màu,
Cuộc đời lắm bể dâu.
Ngụy Văn Thà anh hỡi
Xác anh vùi biển sâu.
Ta chờ nhau kiếp sau,
Nối lại mộng ban đầu.
Kiếp này em góa phụ,
Nguyện chờ anh thiên thu.
LÊ CHÂN ^ TRỞ LÊN ^
♥ ♥ ♥
6. NGƯỜI Ở LẠI HOÀNG SA
Đốt nén hương lòng dâng lên người chiến sĩ,
Chiến sĩ Hoàng Sa, Hạm Trưởng Ngụy Văn Thà.
Xuất thân từ Đệ Nhất Song Ngư,
Anh trở về Hoàng Sa lòng biển mẹ.
Ngụy Văn Thà, mộ anh là biển cả,
Tình của anh là sóng nước đại dương.
Tiếng anh gào là Hoàng Sa dậy sóng,
Để ngàn năm in bóng Ngụy Văn Thà.
Hòa máu nóng vào lòng biển cả.
Thiên Thần áo trắng thủy táng liệt oanh.
Cuồn cuộn dáng hùng anh,
Mãi lưu truyền thanh sử.
Ngụy Văn Thà! Tên anh là tiếng thét,
Hoàng Sa kia là máu thịt của dân ta.
Bùng khí thiêng thề cứu lấy sơn hà,
Ngày hội lớn có hồn người bên cạnh.
Trả lại ta trái tim Ngụy Văn Thà,
Trả lại ta vùng biển mẹ Hoàng Sa.
Trả lại ta mối hận Hoàng Sa,
Trả lại ta dũng khí Ngụy Văn Thà!
Ngụy Văn Thà tên anh là bất tử,
Tự hào thay! Anh Đệ Nhất Song Ngư.
Đặng Hữu Thân uy dũng trước giặc thù,
Ngụy Văn Thà vào thiên thu lịch sử.
LÊ CHÂN ^ TRỞ LÊN ^
♥ ♥ ♥
5. 'Cảm tác' sau khi đọc bài viết
của Nhà văn Quân Đội Phan Nhật Nam
"Tuổi của Anh không còn quá trẻ"
Để ước mơ việc lấp bể vá trời.
Xưa tiền nhân Lý Thường Kiệt bảy mươi
Vẫn dong ruổi ngày đêm trên yên ngựa.
Cơn quốc biến phải đồng lòng quyết chiến,
Đặng Dung xưa bạc tóc tuốt gươm mài.
Đứng lên anh vùng vẫy chí làm trai,
Dùng bút thép miệt mài gươm cứu nước.
Con đường máu là con đường phía trước,
Đường non sông quét sạch bóng cờ hồng.
Để toàn dân ta giành lại biển đông,
Để thế hệ tự hào trang sử mới.
Kia Tổ Quốc đang chờ ta xốc tới,
Trước diệt nội thù sau đánh đuổi xâm lăng.
Vận nước ngả nghiêng Ôi! hào kiệt ngủ yên?
Gương Bình Trọng, chết vinh hơn sống nhục.
“Một vũng nước trong trăm ngàn vũng đục,
Một ngàn người nhục có một người thanh”
Thắp lên anh nghĩa khí đấng hùng anh,
Người chiến sĩ đâu màn danh thành bại.
Nước non ta phải chính tay giành lại,
Dẫu phải đánh đổi bằng tất cả máu xương.
Giờ chúng ta chỉ có một con đường,
Con đường máu con đường xốc tới.
Kìa lòng dân đang bùng dậy anh ơi,
Ta quyết đứng giữa trời thề cứu nước.
Xin hãy trọn cuộc đời lao phía trước,
Trải mật phơi gan cứu lấy giống nòi.
Trống Mê Linh vang vọng nơi nơi,
Gươm Hưng Đạo sáng ngời Tổ Quốc.
Hịch Thường Kiệt bất khuất ngàn năm,
Cứu Non Sông dầu thịt nát xương tan!
LÊ CHÂN ^ TRỞ LÊN ^
♥ ♥ ♥
4. GIÁNG SINH KHÓC NƯỚC THƯƠNG DÂN
Giáng Sinh đẫm máu đồng bào,
Bên kia đất nước tiếng gào thét vang.
Trầm luân dân Việt lầm than,
Chúa ơi! Nơi chốn Thiên Đàng có hay?
Ai ơi xin góp bàn tay,
Chính là tiếp máu dân ta bên này.
Nhắn ai rượu ấm men say,
Đừng quên Dân Tộc đọa đày khổ đau.
Sớt chia từng giọt máu đào,
Đền ơn Tổ Quốc đồng bào anh ơi!
Chơi vơi sóng nước giữa trời,
Trong cơn say tỉnh ai người tỉnh say.
Giáng Sinh hạnh phúc còn đâu
Anh Em đang đứng tuyến đầu gian nan.
Bao năm rỉ máu tâm can,
Bao năm chờ đợi viết trang sử vàng.
Giáng Sinh ruột thắt bầm gan,
Lung linh ánh nến xé tan tấc lòng.
Trên đất Mẹ lòng Cha quặn thắt,
Hận non sông xã tắc hưng vong.
Trong quốc biến hãy bền lòng vững chí,
Trong giãi dầu hãy tỏ khí hùng anh.
Nguyễn Văn Lý người chép lại sử xanh,
Thích Quảng Độ kìa tiếng kêu quật khởi.
Ta còn đó những người Cha vời vợi,
Ta còn đây Đức Tăng Thống ân sư.
Mục sư hỡi! Trường, Tôn, Quang, Thạch
Chư Thầy ơi! Không Tánh, Thiện Minh.
Cùng nhau cứu lấy sinh linh,
Qua đêm tăm tối phục sinh nước nhà
Cùng Cha cứu lấy quốc gia,
Cùng Thầy trước cảnh sơn hà ngã nghiêng.
Sắt son vẹn một lời nguyền,
Gươm thiêng ái quốc lưu truyền sử xanh.
Hỡi những đấng anh hùng tạo thế,
Hãy ra tay cứu lấy giống nòi.
LÊ CHÂN ^ TRỞ LÊN ^
♥ ♥ ♥
3. TIẾNG GỌI NON SÔNG
Anh nghe chăng đồng bào đang rên xiết,
Anh nghe chăng tiếng trống giục Diên Hồng,
Anh nghe chăng cuồn cuộn máu Tiên Long,
Thề diệt giặc đáp đền ơn Sông Núi?
Anh nghe chăng non sông vẫy gọi,
Ngàn con tim oán hận sục sôi.
Anh biết chăng vận nước nổi trôi?
Thề cứu lấy sơn hà cơn tăm tối.
Nghe chăng Anh ơi! Biển đông sóng dậy
Tổ quốc ta đang đợi một bàn tay,
Đồng bào ta mắt ướt lệ hoen dài,
Thì hỡi anh còn chần chờ gì nữa?
Anh nghe chăng gông cùm rên xiết,
Mịt mờ, đâu là hướng đến tương lai?
Bùng lên anh, vùng vẫy chí làm trai,
Ta liều chết để non sông được sống.
Lưỡi liềm đó, giặc xâm lăng cuồng vọng,
Bọn cộng nô đã bán cả biển Đông.
Nhìn non sông máu lệ chảy tuôn dòng
Giặc đã cướp Tây Nguyên rồi anh hỡi!
Anh nhớ chăng tháng ngày trong lửa khói?
Nhắc nhở ai khấn hứa với quê hương
Bảo quốc, an dân với tất cả yêu thương
Nghe anh hỡi! Ôi đoạn trường dân Lạc Việt
LÊ CHÂN ^ TRỞ LÊN ^
♥ ♥ ♥
2. Tiếng Mẹ Gọi Từ Ngàn Năm Lịch Sử
Tiếng Mẹ gọi từ ngàn năm lịch sử:
Trổi dậy con giặc giày xéo non sông
Thúc giục con bừng lửa cháy trong lòng
Cơn quốc biến phải liều mình cứu nước
Cơn quốc biến hô vang lời quyết chiến
Đứng lên con vì tổ quốc hưng vong
Đứng lên con làm rạng giống Lạc Hồng
Việt Nam hỡi ơi hồn thiêng bất diệt,
Thức dậy con giặc tràn sang chém giết
Vạn sinh linh quằn oại với đau thương
Tĩnh đi con một giấc ngủ miên trường
Hãy trỗi dậy lao mình ra phía trước
Ta liều thác quyết đền ơn đất nước
Trước gian nan xin hãy ngẩng cao đầu
Nay nước nhà đang gặp cảnh bể dâu
Ta thà chết không cúi đầu khuất phục
Da ngựa bọc thây hỏi ai vinh ai nhục
Quốc phá gia vong hào kiệt ở đâu?
Hỡi sỉ phu sao bỏ ngỏ tuyến đầu
Cơn quốc nạn tủi nhục nào hơn nữa
Tiếng kêu Mẹ như một lời khấn hứa
Đứng lên con tổ quốc đợi chờ ta
Góp bàn tay thề cứu lấy sơn Hà
Để dân chủ nở hoa hồn dân tộc
Rồi đến lúc nước nhà qua tang tóc
Con được nằm trong đất mẹ bao la
Mẹ ôm con trong suối lệ chan hòa
Lời nhắn nhủ này quốc gia là trọng
Quê hương ta đó một thời vang bóng
Hòn ngọc viễn đông rạng rỡ góc trời
Nay giặc về gây tang tóc nơi nơi
Mẹ ơi mẹ, mẹ muôn đời phải sống
LÊ CHÂN ^ TRỞ LÊN ^
♥ ♥ ♥
1. VÁ LẠI CƠ ĐỒ
Góp Nhặt mảnh tim để vá trời
Vá mảnh cơ đồ rách tả tơi
Vá hồn dân tộc đang quằn quại
Vá nỗi đau thương đến ngập trời
Ta vá giang san vá mảnh đời
Cho dầu có thịt nát xương rơi
Cho dầu bão táp đang vần vũ
Vá mãnh hồn ta đang tả tơi
Dầu cảnh can qua đến ngất trời
Thăng trầm ơi hỡi vận nước tôi
Gieo neo sóng dữ con thuyền bé
Ta nguyện vá trời giữa biển khơi
Chí sỹ đâu rồi chí sỹ ơi!
Nam Quan đất tổ mất kia rồi
Hoàng Sa giặc chiếm còn đâu nữa
Cờ vàng ta vá lại đi thôi
LÊ CHÂN
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét