Lam Hao Khoi

TRANG  QUYỀN DÂN                        ★
DĨ ĐỨC VI TIÊN - THỨ CHI DÂN CHỦ - DÂN QUYỀN TỐI THƯỢNG - NHIÊN HẬU PHÚ CƯỜNG
Việt Nam không có Nhân Quyền - Nên ta phải lấy Quyền Dân để đòi
GOD! PLEASE HELP US STOP THE INVASION OF CHINA AND END THE COMMUNIST DICTATORSHIPS OF VIETNAM
Tổ quốc lâm nguy, Việt cộng đè, Trung cẩu lấn - Kề vai sát cánh, đồng tâm chung sức cứu non sông

Trang Thơ
LÂM HẢO KHÔI (Trần Tử Lan)
⇦«     »⇨
http://lamhaokhoi.blogspot.com

https://sangtao.org https://www.thica.net https://nguyennghia372.tumblr.com http://board.vulieu.net https://thuvientho.com https://hung-viet.org http://www.luanhoan.net http://thatsonchaudoc.com https://kontumquetoi.com https://vietbao.com https://damau.org https://www.thivien.net http://www.trunghochoangdieubaxuyen.net

❏ Ngày đăng: 29/12/2019

Ta đi từ vùng châu thổ

Vừa mới ra đi là chiến trận
Ta từ châu thổ tới nơi đây
Chân chưa quen đã mòn sơn cước
Lòng đã chìm sâu suối tóc mây

“Đêm khuya đại bác đau lòng giặc”
Bỏ ngủ mong trời thôi sáng trăng
Quên đi ước cũ thời thơ ấu
Trên đồi chim hót đã trăm năm.

Trời không có gió cho hồn lạnh
Ta bỗng thèm vui cốc rượu đầy
Anh em bè bạn xin ngồi lại
Ngừng bắn cho rừng ta ngủ say.

Em uống cùng ta nào được đâu
Có chăng là khúc hát đêm thâu
Hỡi anh chiến cuộc là thiên vận!
Ừ thôi rượu đó để ta sầu.

Chiều căng lều nhỏ chờ mưa xuống
Buồn quá làm sao đỡ nhớ người
Hồn ta như cửa sông hoang vắng
Đêm mơ phù sa chảy ngập trời.

Vàng tay thuốc lá bao nhiêu loại
Là bấy nhiêu lần ta bỏ ta
Hỡi anh chiến cuộc là thiên vận!
Ừ thôi rượu đã cháy sơn hà.

Mai ta ngừng bắn về châu thổ
Nhìn cánh bèo xanh trên bến xưa
Hỏi em mắt thắm ngày tao ngộ
Khăn hồng lệ nóng có khô chưa?

Lâm Hảo Khôi

♥ ♥ ♥

❏ Ngày đăng: 29/12/2019

BIDONG, CHIỀU QUA KHU F

Về đây mưa ướt hồn năm cũ
Nhớ bóng người in xuống Jetty
Còn thương ván mục hàng đinh sét
Lũ sứa quen người chưa muốn đi.

Bãi mù gió bạt chân ly khách
Ngóng sóng Bidong dội bốn bề
Đường lên khu F hồn ma gọi
Tiếc một lần đi chẳng tới bờ.

Khói nhang sao ấm rừng u tịch
Thắp gởi người đi nhớ lối về
Tiếng kinh siêu độ hồn lưu lạc
Quanh nghĩa trang buồn bia đá kia.

Rượu rưới sao nguôi lòng kẻ ở
Mộ thấp rêu bò chạm vết đau
Đồi khuya ẩn núp bóng cô quạnh
Đá khóc sợ mùa mưa tới mau.

Bidong xương trắng tan thành muối
Mặn lắm môi người đêm Jetty
Câu kinh ở lại bên mồ lạnh
Ấm chút hồn đi chợt trở về.

Tôi lên khu F chiều mưa tạnh
Thắp nén hương trầm hương Mã Lai
Con mắt Bidong buồn quá đỗi
Sóng bạc còn nghe tiếng thở dài...

Bao nhiêu năm nữa đồi khu F
Đá nhạt tên người dấu Việt Nam
Bidong xương dẩu tan về đất
Hồn còn trên sóng nước mênh mông...

Lâm Hảo Khôi
(Bidong tháng 5/2012)

♥ ♥ ♥

❏ Ngày đăng: 12/28/2019

Ta Về Nhúm Lửa Đời Nhau

Đi tiếc đời nhau sông nước cũ
Ta về nhúm lửa đợi cơm sôi
Nhớ em đầy chén thơm trong khói
Tình nở xanh khua chạm đáy nồi.

Ngày em lúa trổ ta xuôi ngược
Chim chóc kêu bầy lung nước trong
Em thơm trái chín cây bình bát
Tình nở xanh mùa em biết không.

Về đây hơ ấm lòng chăn chiếu
Củi cháy kêu than đỏ mắt chiều
Đâu nụ cười em môi chin bói
Bên giàn bếp cũ mái nhà xiêu.

Lâm Hảo Khôi

♥ ♥ ♥

❏ Ngày đăng: 28/12/2019

Hạt nhớ người gieo

Em gieo hạt nhớ bên đồi biếc
Ta ngắt buồn đi cây trổ bông
Đêm nằm đợi sáng hôm đưa tiễn
Chợt hiểu đời nhau những nỗi lòng.

Mùa đi còn níu chân ngày tháng
Lá hát hoa gầy khúc lẻ loi
Sông níu đời nhau bờ bến cũ
Ta níu đời nhau giữa biển người.

Đêm vắng đèn phai vai áo chạm
Đàn níu câu thơ hỏi chuyện đời
Em gieo nỗi nhớ đầy nhan sắc
Ta hái đầy tay tiếng thở người.

Về nghe mưa niệm câu thần chú
Chợt sáng dung nhan một đoá vàng
Cài then đóng cửa hồn ta lại
Còn vẳng bao la một tiếng đàn.

Lâm Hảo Khôi

♥ ♥ ♥

❏ Ngày đăng: 28/12/2019

Khăn hồng

Chị bỏ vườn xanh mùa mưa tháng tám
Những ngọn cau già vừa mới trổ bông
Em tiễn chị đi bằng chiếc khăn hồng
Bên góc trái có thêu vài hoa cúc.

Tất cả vườn xanh cùng buồn một lúc
Cây khế vàng trái chín rụng đầy sân
Em nhớ đêm xưa chị nói một lần
Chắc buồn lắm khi rời xa Nhơn Mỹ.

Em muốn hỏi những chùm hoa thiên lý
Những con đường những mái ngói những hành lang
Sao chị hay thêu những đoá hoa vàng
Sao chị để mắt sầu như sơn nữ.

Em muốn hỏi cả những chùm bông sứ
Những bờ ao những bồ ngót mùng tơi
Sao tóc chị bay như thể mây trời
Sao má phấn chị hồng như pháo.

Chị bỏ vườn xanh vào mùa cam quít
Để em một mình với chiếc gàu xưa
Chị sang quê người buổi sáng buổi trưa
Em ở lại buổi chiều buổi tối.

Em nhớ đêm xưa có lần chị nói
Vắng nhau rồi em nhớ gì không
Chị lấy ra xem một chiếc khăn hồng
Bên góc trái có thêu vài hoa cúc.

Lâm Hảo Khôi

^ TRỞ LÊN ^
» TRANG CHỦ


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét