⇦« »⇨
❏ Đăng ngày: 29/01/2018
Quê hương ngày ấy
Hậu Giang Hoàng Thanh
Quê nội đất gò cao, đồng lúa chín
Sầu riêng thơm cây trái trĩu ôm cành
Măng cụt mít cam xoài... xen trái kín
Sa bô, dừa lả ngọn... bến sông xanh
Thương nội lắm! sớm hôm vườn chăm chút...
Quê hương tôi yên ắng buổi thanh bình
Chiều tan học nghe sáo diều vi vút
Bổng một ngày giặc đến khiến điêu linh!
Ôi! tuổi thơ qua đi trong uất nghẹn
Ai gieo chi cho mệnh nước tang thương!
Miền Nam ơi! đi thôi đừng lỗi hẹn...
Chiến trường xa giục giã kẻ lên đường
Vui chưa thỏa đời trai xông trận mạt
Mẹ lặng nhìn, mắt nội bỗng rưng rưng
Chưa về phép nội đã vươn cánh hạt
Xóm làng quê tan tác, giặc reo mừng!
Tiền đồn xa bỗng nhớ về quê ngoại
Đồng hoang vu cầm thủy ngập bưng biền
Mùa thất bát, nhưng cá tôm bù lại
Xứ lung bào, con gái... đẹp như tiên!
Ôi thác lác! mắm rau dừa, rau đắng
Cua, rùa, tôm, rau ngổ nấu lươn um
Chột năn non, cá rô đồng, óc, rắn...
Cá trê vàng, bông súng, lóc, câu trum
Thời gian ơi! qua đi còn đâu nữa?
Đây mơ màng quê ngoại của năm xưa
Thương con tép canh chua bông so đũa
Tôm kho tàu, bông điên điển làm chua
Ta giết hết chúng sinh cho ta sống!
Âu cũng là quy luật của thiên nhiên?
Nhưng đâu phải chúng vì ta hiến cống
Do sinh tồn nên lạm sát nào kiên
Thêm tuổi tác cho ta thuần tính lại
Ngẫm lại đời mình phạm đến bao nhiêu?
Thì nhân quả bị giặc thù giết hại
Đúng sai gì tự khắc cứ đăm chiêu
Hỡi bạo quyền chớ khinh trời báng đất!
Chúng mầy ngon chờ ngày đó chôn thây
Mong quả báo giáng xuống quân láo xấc
Dừng tay ngay, ác ôn lũ chúng bây!
Ngày 29/01/2018
Hậu Giang Hoàng Thanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét